
Sáng nay khách đến chơi nhà
Con không chào hỏi làm cha thật buồn
Cha nào trách cứ gì con
Đời như sóng vỗ tâm hồn trẻ thơ
Mẹ đi…từ bấy đến giờ
Nửa giường trống trải bơ vơ lạnh lùng
Con ơi tháng tận năm cùng
Cha soi mái tóc rưng rưng nỗi buồn
Cái người ban nãy chào con
Nửa đời cũng ngậm bồ hòn làm vui
Dẫu không sóng gió dập vùi
Cũng như chiếc bách hên sui giữa dòng
Thương cha, con hãy mở lòng
./.