
Nghe thì thầm xuân hồng đang thỏ thẻ
Lòng ngậm ngùi nhớ mẹ ở quê xa
Tết chùng chình gõ cửa trước hiên nhà
Vài nụ đào tròn mắt hồng ngơ ngác
Gốc mai già tư lự nghe mùa hát
Chúm chím vài ba cánh khẽ rung rinh
Bụi cúc hoa khoe áo mỏng vàng xinh
Gã Đông cứ.. nấn ná.. tình tự nắng
Một khoảng trời trong con nằm im ắng
Trống vắng sầu thầm nhắc nhớ Mẹ yêu
Lạc lõng lòng giữa phố xá quạnh hiu
Nhớ Mẹ quá.. thương Mẹ chiều xuân muộn
Muốn trở về nép vào lòng mẹ uốn
Nhõng nhẽo đòi con muốn gói bánh chưng
Muốn trèo cây hái quả cuối chiều trưng
Mâm ngũ quả tưng bừng muôn màu sắc
Muốn dỗi hờn để được nghe quở nhắc
“Lớn tướng rồi.. thắc mắc lắm thế cô
Đến bao giờ cô mới hết hồ đồ
Làm người lớn tôi được nhờ đây hử?”
Mười một năm con lấy chồng xa xứ
Mỗi tết về thiếu đủ chỉ mẹ lo
Phận hồng nhan mấy ai hiểu thấu cho
Thấp thỏm lòng mỗi chiều ba mươi đến.