
Tháng bảy về, Thu đã sang chưa
Mà dường nghe chiều nhuộm vàng nỗi nhớ
Trời tháng bảy mang nỗi buồn rất lạ
Luống cuống lìa cành, lá cũng xác xơ bay
Tháng bảy về bao hoài niệm dâng đầy
Người rẽ lối, bỏ chiều xưa bỡ ngỡ
Thì có thể chẳng bao giờ người hiểu
Lối mòn… đang cất giấu một lời ru
Tháng bảy về lòng nghe cứ chênh chao
Chưa vơi hết dòng lệ buồn mùa cũ
Tôi lơ đễnh bước sầu mang gót Hạ
Tháng bảy bâng khuâng…Tháng bảy lại về!