
Chẳng phải vô tình một nỗi nhớ tháng ba
Khi cành bưởi già nở mùa hoa trắng xóa
Tuổi thơ bên nhau theo mỗi mùa trăn trở
Kỷ niệm đong đầy nặng nợ khúc sông quê
Chẳng phải vô tình mẹ nhặt cánh hoa rơi
Câu chuyện ngày xưa ngọt lời duyên cha mẹ
Hương bưởi còn vương trên mái đầu non trẻ
Lại sớm đượm buồn ngày tiễn mãi tình cha
Chẳng phải vô tình hương bưởi cứ vươn xa
Chúng mình yêu nhau từ mua hoa năm ấy
Dệt mộng tương lai một mùa hoa nắng dậy
Duyên thắm đẹp tình trong hương bưởi nồng say
Chẳng phải vô tình mà khóe mắt em cay
Anh đã đi xa một ngày không hẹn trước
Để lại nơi đây nao lòng theo con nước
Hương bưởi hẹn thề nay nhòa nhạt trong tim
Chẳng phải vô tình hoa bưởi rụng về đêm
Bởi tiếng yêu thương ngày xưa còn hoài niệm
Sao tình mẹ cha ấm êm nồng hương bưởi
Lại sớm buồn thương duyên nợ của đôi mình ….