
Khói không vương mà khóe mắt em cay
Rượu chẳng uống mà lòng say chất ngất!
Những dấu yêu cũng theo mùa đi mất
Nỗi nhớ người, em biết cất vào đâu?
Áo rách rồi thì đem chỉ ra khâu
Con tim vỡ, mất bao lâu để vá?
Gió lồng lộng, giật tung từng đám lá
Phố ngậm ngùi, sỏi đá khóc rưng rưng…
Hai chúng mình giờ đã hóa người dưng
Cứ lẳng lặng, quay lưng mà cất bước
Bôi xóa hết câu hẹn thề thuở trước
Thả trôi theo dòng nước khối tình si….
Tháng mười về, ngân mãi khúc biệt ly
Dẫu nuối tiếc, cũng còn chi để tiếc!