
Tháng hai về vang khúc nhạc hoan ca
Xuân tươi thắm chan hòa muôn tia nắng
Con đò nhỏ gác mái chèo sông vắng
Chờ một người… đi chẳng nhớ thề xưa
Hàng cúc tần theo gió nhẹ đung đưa
Qua kẽ lá khoảng trời thưa xanh thẳm
Cuối triền đê có hai người tay nắm
Thật ấm nồng cùng ngắm cảnh hoàng hôn
Phận bèo trôi bên sóng nước dập dồn
Ta một bóng cô đơn nơi bến đợi
Còn chi nữa khi xuân hồng phơi phới
Người quên thề không tới bến yêu xưa
Năm tháng trôi nhớ thương mấy cho vừa
Chân lạc bước giữa cơn mưa gió lạnh
Bao kỷ niệm chỉ mờ trong ảo ảnh
Cam phận mình hiu quạnh nỗi niềm riêng.