Ngửa mặt than trời – Trời chẳng thấu
Cúi đầu gọi đất – Đất than van
Miền trung trong cảnh điêu tàn
Bao người chịu khổ, khó khăn khôn cùng.
Mưa như trút, ngập vùng thấp trũng
Người dân miền trung sống sao đây?
Họ quen luống mạ, đường cày
Nay mênh mông nước thiên tai hoành hành.
Cực khổ mấy cũng đành cam chịu
Tình cảnh nầy biết liệu làm sao
Mưa về nước lại dâng cao
Hoa màu, nhà cửa hư hao khó lường.
Lại thêm nỗi đau thương chồng chất
Lụt gây cho kẻ mất người còn
Bao nhà chịu cảnh mất con
Trẻ thơ dễ gánh tai ương nạn trời.
Những mất mát không lời nào kể
Chuyện rũi may đâu thể nào phân
Thương dân trung bộ chuyên cần
Mỗi lần bão lụt, thêm lần trắng tay.
Bài thơ gởi những ai yên ấm
Rộng vòng tay mở tấm lòng vàng
Giúp người giảm bớt lầm than
Một ít khi thiếu, bằng ngàn khi dư.
Xin đánh thức lòng từ tâm dậy
Việc giúp người xin hãy làm ngay
Đồng bào gặp nạn hôm nay
Rất cần đến những bàn tay diệu kỳ.
Sơn Phương
(Tây Ninh)