Người yêu răng khểnh – Hoa Cúc Vàng Anh

0
Người yêu răng khểnh – Hoa Cúc Vàng Anh

Em cười sáng cả vần thơ,

Để cho ai đợi ai chờ ban mai.

Ngẩn ngơ thao thức canh dài,

Đỏ tươi hoa phượng rơi hoài lên nhau.

Anh đàn, em hát….theo sau,

” Ngày Xưa Hoàng Thị ” vẫn vào giấc mơ.

Tóc ai xõa lướt đôi bờ…..

Vai tròn gợi mãi tình thơ ngày nào.

Chừ xa cách quá hanh hao,

Ái ân vụt mất, chiêm bao nhớ người.

Miệng cười răng khểnh thật tươi,

Cái duyên ở lại ngủ vùi trong anh.

Nửa đêm nghe gió qua mành,

Mơ hình bóng cũ mà đành tủi thân.

Tại em thêu chữ trên khăn,

Một bông hoa tím… làm băn khoăn hoài.

Nhớ em đôi bím hoa cài

Duyên răng khểnh, mái tóc dài dễ thương.

Em ơi! đôi ngã vấn vương,

Tình anh gói trọn….má hường trong tim.

Hoa Cúc Vàng Anh

(TP. Hồ Chí Minh)


Xem thêm:  Bài thơ Lỡ duyên tình nghèo – Nhà thơ Dương Tuấn