
Ôi tháng năm rợp trời hoa phượng vĩ
Khung trời mơ bao kỷ niệm lại về
Bước chân buồn… cõi hồn chợt tái tê
Tiếng ve khóc não nề trong chiều vắng.
Con đường nhỏ chênh chao nghiêng vạt nắng
Tình khúc buồn “Hạ trắng” vẳng đâu đây
Nhói tim anh một nỗi nhớ đoạ đầy
Về một thuở dại ngây bờ môi thắm.
Cố nhân hỡi… bao nồng nàn say đắm
Sao giờ đây ngàn dặm đáy vực sầu
Mùa hạ về chiếc lá đẫm giọt ngâu
Tím bằng lăng chân cầu rơi ngập lối.
Anh ngồi đây nghe mưa lòng thác xối
Ngày tháng năm nắng dội đỏ vai trần
Tự nhủ lòng… tình chỉ áng phù vân
Thì hãy gắng bàn chân về phía trước.
Đã tan rồi cuộc tình như bọt nước
Còn lại đây vết xước chẳng thể lành
Mùa hạ về trên lối vắng riêng anh
Ngàn nỗi sầu… thêm hanh hao màu nắng.
Nguyễn Hưng 09/05/2018