Nắng lạnh – Nguyễn Hưng

0
Nắng lạnh – Nguyễn Hưng

Thu tàn rồi sao mùa đông không tới?
Ngọn bấc phong chấp chới ở nơi nào
Trong lòng ta sao cứ thấy nôn nao?
Một nỗi nhớ cồn cào chẳng hiểu rõ

Nắng vẫn hồng rực tươi nơi cuối ngõ
Chiếc lá vàng vò võ góc vườn hoang
Ta bâng khuâng trên lối đón đông sang
Nghe mùa gọi ngỡ ngàng trong thoáng gió

Những dư hương như vẫn còn đâu đó
Kỷ niệm xưa gõ cửa bước vào hồn
Mùi hoa sữa ngào ngạt bỗng gợi ôn
Ngày đông cũ nụ hôn trong đêm vắng

Đông ở đâu hay vẫn đang thầm lặng
Trú trong tim trĩu nặng cuối thu tàn?
Hơi lạnh lẽo đêm dài mãi toả lan
Khiên hồn ta ngập tràn cơn buốt giá

Tháng mười một mồ hôi còn như vã
Sao trong lòng lã chã giọt mưa đông?
Ta miên man trên lối một dáng hồng
Bàn chân bước bềnh bồng trong nỗi nhớ

Những giọt chiều rơi thềm loang vụn vỡ
Buốt vào tim như ngỡ đã đông về
Len ngập hồn cơn giá buốt tái tê
Màu nắng lạnh lê thê trên lối vắng


Xem thêm:  Tháng 11 yêu thương - Lê Minh Đức