Mưa tháng tám – Trần Tuấn

0
Mưa tháng tám – Trần Tuấn

Tháng tám làm người ta nhớ nhất là những cơn mưa những cơn mưa bất chợt, không chuyển trời, mây mù, không mưa rả rích ngày đêm, dai dẳng. Mà chỉ vội đến, vội đi, nhanh chóng, như tưới mát cho thành phố oi ả, như điểm xuyến thêm sự tươi mới trên những tán cây già trong thành phố. Những cơn mưa ngang qua bất ngờ, mọi người hối hả chạy đến núp dưới mái hiên nào đó, hay dầm mưa để cảm nhận chút mát mẻ và chút gì thi vị của thơ văn…

Tháng tám về …gió reo ngoài góc phố
Tôi âm thầm khẽ nâng nhẹ chiếc lá khô
Chiều lưa thưa cơn mưa ru từng lá rụng
Giọt nào buồn miên man mãi lá vàng rơi

Tôi một mình ngồi lặng lẻ ngắm chiều vơi
Sao cơn gió kéo mây về chi buồn thế ???
Có lẻ không vui nên trời buồn mưa lệ..
Trời hững hờ gợi cho nhân thế buồn thêm

Gió mây ơi xin dừng tạm lại bên thềm..
Chiều thiếu nắng …cho màu Thu thêm hiu hắc
Cây hờ hững nhìn lá buồn mà dấu mặt
Cuộc đời này đôi lúc quá ..mong manh…

Đời vẫn thế
Dễ rụng rơi như chiếc lá rời cành
Rồi vỡ vụng
Phai tàn mau theo từng cơn mưa đến .

Ngày 18/08/2020


Xem thêm:  Chủ nhật - Tế Hanh