
Mưa ào ào dày xéo đám cỏ xanh.
Những chiếc lá mong manh chao nghiêng ngả.
Gió gầm gào quét sạch trơn tơi tả.
Lâu đài tình vất vả đã dựng xây.
Quãng thời gian ta vun đắp đắm say.
Qua bão giông ngất ngây không tồn tại.
Tấm chân thành sao vẫn còn nhớ mãi.
Hãy để mưa mang rải khắp thế gian.
Dẫu xót xa sau bão đổ hoang tàn.
Dẫu sấm nổ xé tan ngày ước vọng.
Vẫn phải cười để vượt ngàn đợt sóng.
Tâm bình an mau chóng bước vững vàng.
Mưa đang rơi hay nước mắt chứa chan.
Trước bể đời vô vàn cơn giông tố.
Mỗi con người mỗi phước phần mỗi số.
Phận bọt bèo cuốn sổ nợ dày thêm.
Tháng năm ơi mưa đã ướt môi mềm.
Mong đọa đày hãy êm êm một chút.
Để nơi nơi khỏi cảnh đời ngập lụt.
Để nắng về … sưởi ấm trái tim côi.
BLT 13/5/2017