Mưa Sài Gòn – Bách Tùng Vũ

0
Mưa Sài Gòn – Bách Tùng Vũ

Trời mưa ướt áo em rồi
Ướt quang gánh Mẹ…đang ngồi bán rong
Vai em gầy rộc long đong…
Chiều nay vé số bán không hết rồi…
Miền Trung nước ngập nhà trôi…
Mẹ con mình phải xa xôi kiếm tiền.

Sài Gòn có phải đất hiền?
Sao ai cũng lạ… Vùng miền khác nhau…
Thôi thì trước lạ, quen sau…
Dù là tứ xứ… Cơ cầu mưu sinh
Mong sao cũng giống cái tình
Cũng giàu cái nghĩa quê mình…miền Trung…

Người ta áo gấm lụa nhung…
Mẹ em áo rách, vai bung chỉ sờn
Những ngày quang gánh đường trơn
Những ngày chạy vội bởi cơn mưa chiều
Còn em chân bước liêu xiêu
Hang cùng ngõ hẻm bán nhiều vé hơn…

Sài Gòn mấy buổi mưa vờn
Cứ hồi bất chợt như hờn dỗi ai…
Mẹ đi từ buổi sớm mai
Hàng không bán được có ai thương tình
Còn em vất vả một mình
Ngã tư đứng đợi, bùng binh đứng mời…

Em mời vé số người ơi…
Kẻ qua người lại ngó lơi không màng
Mưa tuôn hay nước mắt tràn
Lẫn trong mưa ướt hai hàng lệ rơi …
Mẹ thì quang gánh nón tơi
Chiều nay lại ế…ông trời cứ mưa…

Màn đêm rơi xuống người thưa
Bóng ai lầm lũi vẫn chưa về nhà …
Thương người cầu thực xứ xa
Mảnh đời ghép lại để mà gần nhau
Sài Gòn xin chớ mưa lâu
Để em và Mẹ… Được mau…về nhà…!


Xem thêm:  Sài Gòn xa lạ - Mạc Phương