
Đứa bé nào cứ đón nắng đón mưa
Tuổi bao nhiêu thân mang nặng xương gầy
Cha mẹ đâu? Sao mãi anh không thấy
Cuộc đời này em sẽ được ai đưa…
Nhà em đâu? Sao lang thang đói khói
Nhặt trên đường đồ ăn phủ bụi rơi
Áo quần em ngày mỗi ngày nhàu nát
Có những ngày chẳng còn gì trên thân
Những cơn nắng phủ da thịt em cháy
Những cơn mưa chảy lạnh buốt cuộc sầu
Nơi em trú mặc cuộc đời đưa đẩy
Có những ngày thương tích tràn cơn đau
Ánh mắt em chăm chú bạn cùng tuổi
Được ăn no, chạy nhảy và vui đùa
Được chăm sóc, yêu thương,có nhà cửa
Được đến trường biết nói tiếng”chào, thưa”
Em năn nỉ người qua lại đông đúc
Những lạnh lùng gieo xuống tâm hồn em
Đời cạm bẫy sao đo và sao đếm
Em có còn lương thiện khi lớn lên
Em đã mộng mơ hồng trong nước mắt
Cơm trắng thôi cũng no đủ lòng này
Em thèm lắm! tiếng mẹ ru con khóc
Em mãi chờ cha dìu dắt ngày mai