Men theo nỗi nhớ – Trúc Lâm

0
Men theo nỗi nhớ – Trúc Lâm

Men theo nỗi nhớ
Tôi về chạm nắng hai nghiêng
con
Gác chèo nằm đợi

Lối mòn phía dưới chân đê
Làng tôi đứng giữa vàng hoe
Lũy tre rụng tiếng chim kêu
Đồng làng lững thững cánh diều hâu bay

Trở về sau những mê say
Tôi như trút được chuỗi ngày bon chen
Tiếc rằng trên những lối quen
Đã không còn thấy tiếng em cười đùa

Trở về sau những hơn thua
Mắt tôi ướt nghẹn như vừa sinh ra
Thèm nghe câu hát ơi à
Rớt trên nôi sợi tóc bà trắng phau

Quét qua chiều muộn tàu cau
Ngóng xuân dường hơn
Giận mây cơn gió dỗi hờn
Trở mình lùa ánh qua đồi


Xem thêm:  Đà Lạt trăng mờ - Hàn Mặc Tử