Mắt nhoà dõi nẻo xa xăm
Mãi chưa thấy bóng người thầm nhớ thương
Bấy lâu tơ nhện vấn vương
Đêm mơ, ngày nhớ, tóc sương bơ phờ…
Ai làm rối ruột, vật vờ…
Bên đường đứng ngóng giữa trưa cháy đường
Nhiều khi giông bão thất thường
Lòng vàng đã tạc,chẳng buông điểm chờ
“Ba sinh duyên nợ” kiếp xưa
Bây giờ gặp lại, ước mơ trở về
Nếu ông, bà Nguyệt không xe
Xin làm tượng đá “Vọng Thê” đợi người…
Vũ Dương Công
(Biển Thịnh Long Nam Định)