
Cứ để cho trò ““học mà chơi””
Giỏi không có mấy, lếu ít thôi
Trung bình và khá thường đa số
Vui sống bên nhau, chẳng rối bời
Cứ để cho trò “học mà chơi”
Mới không cười khóc bởi cố bơi
Và không nhầm lẫn rằng năng khiếu
Hay được mớm, nhồi, "trúng tủ" thôi
Cứ để cho trò “học mà chơi”
Công bằng, nhân ái, chẳng lệ rơi
“Lò”, “cò” dẫu có khùng, điên tiếc
Hết bệnh hơn thua, mới thảnh thơi
Cứ để cho trò “học mà chơi”
Thần kinh non nớt chẳng tả tơi
Thời nào trong trắng bằng khi trẻ
Đủ sức quen rồi như cuộc chơi
Cứ để cho trò “học mà chơi”
Vàng thau rất rõ, khắp muôn nơi
Tài năng mầm mống, còn đất sống
Ước vọng mai đây mới rạng ngời