Hoàng hôn – Tế Hanh

0
Hoàng hôn – Tế Hanh

Trái tim hấp hối của ngày tàn

Ứa lệ chan hòa ám thế gian

Ấy lúc trời cao buồn goá bụa

Cúi ôm trái đất đỡ băng hàn

Có phải vì tôi kiểu cách đâu!

Khách quan, ngoại cảnh gợi khêu sầu

Hư vô, ý chết luồn trong gió,

Hồn đứng bơ phờ trước vực sâu

Lẻ loi cho đến cả bên chân

Cái bóng trung trinh cũng chẳng quầng

Tay trái thờ ơ, tay phải lạnh

Hững hờ buông thõng hết tương thân.

Một con gà nhỏ lạc trong thôn

Mất mẹ bi thương gọi đứt hồn

Có phải lòng tôi đau quạnh quẽ

Kêu tìm lòng bạn giữa hoàng hôn?


Xem thêm:  Bài thơ Đến Bao Giờ – Nhà thơ Dương Hoàng