Vườn xanh lá điểm ngọc sương
Mầm non ngấp nghé ánh hường ru say
Rưng rưng vít ngọn cỏ may
Thu xưa vàng cánh lá bay sân đình
Mênh mông vườn cải quê mình
Có đôi chim én tự tình mùa xuân
Nửa hoa nửa áng mây ngần
Hương đưa bát ngát tươi nhuần ban mai
Thoảng đưa rèm lụa gió lay
Vuông trời ghép mảnh song cài nắng tơ
Hương tình êm dịu vào thơ
Vòng tay mọng chín trái mơ lịm dần
Nong đầy hương vị mùa xuân
Hồn phiêu tột đỉnh ái ân đất trời.
Nguyễn Văn Thái
(Nam Định)