Đừng buồn chi nữa em ơi!
Dốc chiều em bước đơn côi một mình
Bao năm góp nhặt ân tình
Mà giờ đếm bước thấy mình lẻ loi!
Đò xưa bao chuyến đưa rồi
Bấy nhiêu con chữ nói lời tri âm!
Bảng đen, phấn trắng còn không?
Gởi vào mây, gió cho lòng nhẹ vơi…
Đời người là vậy em ơi!
Sang, hèn gì cũng về nơi vĩnh hằng?
Em ơi! Đã lỡ kiếp tằm
Tơ vàng trả nợ tháng năm cho đời?
Bờ đê đừng gọi, Cuốc ơi!
Cho người cuối dốc rã rời bước chân?
Tay em xách, tay em cầm
Nón thương, cặp nhớ, đồng – mông trở về!
Áo dài trắng ngẩn trắng ngơ…
Đời em là một bài thơ! Anh tìm!
Đoàn Minh Vân