
Em về một thoáng chân vy
Ngang chiếc bóng người tình si thuở nào
Tay dài chưa tới chiêm bao
Hình hài em đã tan vào hư không.
Còn dính chút phấn em hồng
Bỏ quên ở giữa bụi vông vang vàng
Từ em vội vã bước ngang
Mùa thu ngập lá quanh tàn tích tôi.
Biển xa có vá liền trời
Cũng chưa tới chỗ em ngồi lẻ loi
Thì em hãy níu hồn tôi
Phất phơ như vạt áo phơi lưng trần
Chỗ có giọt lệ tình nhân
Chờ đêm động thức ân cần lăn qua
Chảy vào một phía thật xa
Thành con sóng đẩy tôi ra muôn trùng…