Cuối nẻo đường – Ngạo Thiên

0
Cuối nẻo đường – Ngạo Thiên

lúc nắng lúc mưa
Dấu chân lạc bước, đường xưa
Trăm năm mình đã ngủ mê
Rong chơi khắp nẻo, bốn bề

Trăm năm biết đá biết vàng
tất dạ, dạo chơi
Bao năm lặng hụp đời
Âu sầu phiền não, tả tơi

Nguyệt tàn đón nắng
Hết mưa lại nắng, dập dồn gió lay
Cuộc đời ai biết ai hay
Trăm năm cất bước, trắng tay đi về

Đời người như
Bước chân vạn lối, ê chề khổ đau
khóc trước cười sau
Cuối đường ai cũng, theo nhau quay về.


Xem thêm:  Phải vía duyên tình - Nguyễn Lâm Cẩn