
Chừng tháng bảy trời thay mùa nắng hạ.
Gió ngập ngừng mây nhả tiết thu rơi.
Chiều viễn phương dừng bước ở góc đời.
Lòng hiu hắt, chưa vơi buồn kỉ niệm.
Trong tâm khảm anh thương màu hoa tím.
Mỗi chiều buông sương kín lối nhau về.
Lời ngọt ngào từng câu nói tỉ tê.
Đừng lỗi hẹn, quên thề bay theo gió.
Anh trở lại ngôi trường xưa còn đó.
Nét tiêu sơ cây cỏ úa ven đường.
Đã lâu rồi em xa biệt cố hương.
Hỏi ai nhớ, ai thương mùa phượng vĩ.
Anh ray rức trong niềm đau thế kỉ.
Bởi một lần hương vị đắng bờ môi.
Chưa tạ từ..Em đã vội chia phôi.
Đau chiếc lá vàng rơi miền cô tịch.
Cơn gió nhẹ, tiếng mưa càng rã rích.
Gọi thời gian, níu lại bóng thiên đường.
Cho ta về qua lối mộng yêu thương.
Nhìn phượng đỏ sân trường năm tháng cũ…