
Chưa bao giờ đường vắng phố rộng thênh
Nắng chênh vênh vương lá úa bên thềm
Giọt hạ mềm đong kí ức nơi xa
Phôi pha đến hanh hao khơi niềm nhớ
Chưa từng ngỡ một mùa hè vụn vỡ
Trẻ thèm chơi lại để lỡ tháng ngày
Phải cách li rời bố mẹ khóc dài
Đau xót lắm em ơi vì Co-vid
Chưa từng nghĩ thu về không thú vị
Không diều bay nâng cánh gió phiêu diêu
Không đạp xe rong ruổi dưới ráng chiều
Vì Co-vid tiêu điều bao sức nóng
Chưa từng sống lo âu và trông ngóng
Nay ăn chi mai có cá hay rau
Mua ở đâu, tiền đủ có cho nhau
Ai từ thiện cho thức ăn em nhỉ?
Chưa từng bị dịch Cô-Vy lịch sử
Gọi “ép không” (F0) đến viện thở Ô-xy
Đếm “ép hai” (F2), “ép một” (F1) phải cách li
Chốt phong tỏa khắp nơi giăng nhắc nhở!
Chưa từng sợ tình thân – mình mắc nợ
Đếm từng ngày giãn cách trả cho nhau
Bao yêu thương không nói hết bằng lời
Bên nhau bữa cơm nhà trong trân quí!
Không hề lụy Cô-Vy trong nếp nghĩ
Nên chung tay chung sức góp cộng đồng
Nên ở yên tránh vi rút thong dong
Tâm thanh tịnh mong an bình mau tới!
(Những ngày với chỉ thị 16 – 8/8/2021)