Đã lâu rồi con lại viết về Cha
Từng câu chữ nhạt nhòa trong nước mắt
Niềm thương nhớ bao tháng ngày góp nhặt
Nhớ về Cha se thắt trái tim gầy
Con nhớ từng vết chai sạn bàn tay
Mái tóc bạc phủ hao gầy sương gió
Màu da cháy những trưa hè nắng đổ
Vạt áo nâu loang ố những thăng trầm
Những khi buồn Cha tựa cửa trầm ngâm
Thương con lắm âm thầm Cha nuốt lệ
Khi con ốm Cha luôn cùng san sẻ
Thức chăm con cùng Mẹ suốt đêm trường
Con lớn rồi bay đi khắp muôn phương
Bên con mãi trên nẻo đường con bước
Hình bóng đó không bao giờ quên được
Có Cha yêu! Hạnh phúc mãi muôn đời.
Giấc mơ nào con cũng gọi “Cha ơi!”