
Đứng lặng trông theo một Cánh Diều
Chiều buồn, trời lặng, gió im ru
Con diều chao nghiên vừa hạ xuống
Vầng trăng lên ngỡ tưởng diều bay cao
Tuổi thơ ấu nhìn Cánh Diều, mơ ước
Đến bây giờ lộng gió chẳng ước mơ
Để Cánh Diều nằm ngủ trên giá sách
Mong gió đến, mang Cánh Diều bay cao