Cà phê và nỗi nhớ tháng mười hai – Bách Nhật

cac loai cafe duoc yeu thich

Mười hai về, cơn gió lạnh đi hoang
Lùa khe cửa chông chênh thềm lá đổ
Mây buồn trôi, trôi mãi không bến đỗ
Hương cà phê phố cổ giọt ngậm ngùi

Anh có trở về cùng tháng mười hai
Tô son hồng trên môi em lạnh giá
Có cõng em qua đoạn đường quen lạ
Quàng khăn len em đan trước giao mùa

Sao tháng năm cứ mãi trêu đùa
Hồn cây cỏ trong chiều sương tê tái
Nghe xơ xác những cánh tay tê dại
Chờ vòm xanh khắc khoải đến cháy lòng

Em vẫn đem từng nỗi nhớ ra hong
Gặm nhấm chúng bên ly cà phê đắng
Và nhớ anh tháng mười hai thầm lặng
Giao hưởng mùa đông ngắt quãng khi nào

Âm thanh còn váng vất tiếng lao xao
Tháng mười hai nghẹn ngào ta xa vắng.