Sương giăng ướt vạt cỏ mềm
Hừng đông vừa dựng, màn đêm nhạt dần
Mặt hồ gợn sóng lăn tăn
Cuốc kêu khắc khoải đồng gần đồng xa
Nắng nhiều nên đã tàn hoa
Chỉ còn tím biếc nụ cà vườn sau
Giọt sương như hạt minh châu
Ánh lên đủ bảy sắc màu lung linh
Búp Sen se sẽ cựa mình
Chuồn chuồn đạp nước rung rinh cánh bèo
Một vùng bát ngát thân yêu
Gió thơm ve vuốt cánh diều trời quê.
./.
Lê Hải Châu