Bỗng dưng – Lê Hải Châu

0
Bỗng dưng – Lê Hải Châu

BỖNG DƯNG

( một )

thấy ghét lạ lùng

Bỗng dưng đi chung một đường

Bỗng dưng dở dở ương ương

Đang ngồi trên ghế lại nhường người ta

Ứ cần, cũng cứ tặng hoa

Lại còn hẹn đến chơi nhà làm quen

Tưởng rằng nói vậy rồi quên

Ai ngờ người ấy đến liền chiều nay

Em giờ định thế nào đây

Bỗng dưng bối rối thế này, vì ai ?

./.


Xem thêm:  Cơn mưa mùa hạ - Lê Hải Châu