Bài thơ Thăm lại trường xưa – Nhà thơ Dương Tuấn

bai tho tham lai truong xua nha tho duong tuan

Bài thơ Thăm lại trường xưa là những suy tư hoài niệm của con người ta khi về lại ngôi trường năm nào. Đó là khi bao nhiêu kỷ niệm như vừa hôm qua ấy. Để rồi đời áo trắng sao mà đáng yêu tới vậy chỉ nghĩ thôi cũng thấy cháy cả tim hồng.

Bài thơ Thăm lại trường xưa

Thơ: Dương Tuấn

Tôi trở về thăm lại mái trường xưa

Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy

Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy

Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.

Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông

Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn

Mười giờ nở trên luống còn e thẹn

Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.

Hít sâu vào vùng kí ức no nê

Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ

Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó

Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.

Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi

Giọng say đắm rót từng lời quý báu

Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo

Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì?

Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi

Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại

“Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại?”

Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.

Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay

Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ

Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ

Hẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!

Trên đây là Bài thơ Thăm lại trường xưa mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào hồi tưởng lại những dấu ấn của những năm tháng xưa trong lòng mỗi người. Để rồi thời gian có vô tình thế nào đi chăng nữa nó vẫn mãi đong đầy.