Bài thơ Đi học Minh Chính – Ký ức tuổi thơ về ngày đầu tiên đi học

di hoc mot minh em toi lop 1024x697 1

Bài thơ Đi học Minh chính đã gợi lên trong lòng người đọc những ký ức tuổi thơ về ngày đầu tiên đi học. Đó là những bỡ ngỡ của ngày đầu đến lớp nên mẹ phải dắt tay từng bước. Đọc bài thơ này gợi cho ta biết bao kỉ niệm vui vẻ và ngô nghê. Thi phẩm này được phổ nhạc thành một bài hát được nhiều bạn đọc yêu thích. Hãy cùng Baithohay.com theo dõi bài viết này ngay bây giờ nhé!

Bài thơ Đi học

Hương rừng thơm đồi vắng

Nước suối trong thầm thì

Cọ xoè ô che nắng

Râm mát đường em đi

Hôm qua em tới trường

Mẹ dắt tay từng bước

Hôm nay mẹ lên nương

Một mình em tới lớp

Đường xa em đi về

Có chim reo trong lá

Có nước chảy dưới khe

Thì thào như tiếng mẹ

Trường của em be bé

Nằm lặng giữa rừng cây

Cô giáo em tre trẻ

Dạy em hát rất hay

Mũ rơm thơm em đội

Hương cốm chen hương rừng

Mỗi lần em tới lớp

Hương theo em tới trường…

Cảm nhận Bài thơ Đi học

Bài thơ Đi học với câu mở đầu “Hôm qua em tới trường” đã gợi lại trong lòng mỗi người ký ức đẹp đẽ về những năm tháng đầu tiên đi học. Đó là lần đầu đến trường em còn nhiều bỡ ngỡ nên mẹ phải dắt tay từng bước. Ấy vậy mà hôm nay mẹ lên nương nên em phải một mình tới lớp. Đó cũng chính là hình ảnh của những cô bé, cậu bé chăm ngoan.

Khung cảnh đặc trưng miền núi

Bên cạnh đó điểm ấn tượng của bài thơ cũng bởi nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh vùng trung du bằng chính những câu thơ của mình. Đó là những cảnh vật thân quen được khoác lên một màu sắc mới. Là rừng đồi vắng thơm ngát hương thơm, là nước suối cũng khẽ thầm thì tâm sự, là những tán cọ xòe râm mát để che đường em đi. Để thể hiện điều đó nhà thơ đã dùng các thủ pháp nhân hóa, so sánh cực tinh tế và biểu cảm. Chính điều này đã làm cho bài thơ có tính nhạc, tạo nên âm điệu nhịp nhàng như chính bước đi của bé. Đó là một bức tranh quê hương nghèo nhưng thanh bình và yên ả.

Hương rừng thơm đồi vắng

Nước suối trong thầm thì

Cọ xoè ô che nắng

Râm mát đường em đi

Giá trị của bài thơ Đi học

Toàn bài thơ ta cảm nhận được một không khí thanh khiết. Đó là tình mẹ, tình quê hương, tình thầy cô, bạn bè… Đây cũng chính là hiện thực nhưng nó cũng chính là ước mơ của các đứa trẻ. Đó cũng chính là lý do bài thơ này được đưa vào tuyển tập thơ Thiếu nhi Mặt trời xanh năm 1971 bởi nhà xuất bản Kim Đồng. Đó là mốc thời gian một năm sau khi Minh Chính hy sinh. Sau này bài thơ đã chạm tới được trái tim của nhạc sĩ Bùi Đình Thảo, và ông đã phổ thành bản nhạc cùng tên. Cũng đã rất nhiều năm bài thơ này được đưa vào chương trình giảng dạy của sách giáo khoa.

Trường của em be bé

Nằm lặng giữa rừng cây

Cô giáo em tre trẻ

Dạy em hát rất hay

Mũ rơm thơm em đội

Hương cốm chen hương rừng

Mỗi lần em tới lớp

Hương theo em tới trường…

Bài thơ Đi học cũng đã vận dụng thành công âm hưởng dân ca Tày Nùng. Điều này đã tạo nên những nốt nhạc đầy trong sáng và sinh động. Nó cũng sẽ sống mãi trong lòng mỗi người đọc và góp phần nuôi dưỡng bao thế hệ trẻ thơ. Là hành trang cho chặng đường dài hướng tới tương lai sau này.

Bài thơ Đi học là một trong những sáng tác hay của nhà thơ Minh Chính và đã được giới thiệu trong chương trình Tiếng Việt lớp 2 tập 1. Chính những vần thơ chân thành và mộc mạc này đã chạm tới trái tim của nhiều người. Đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết đặc sắc nhất nhé các bạn!