Bài học vỡ lòng – Đặng Ca Việt

bai hoc vo long dang ca viet

Ngày đầu tiên đến trường làng
Vỡ lòng tôi học: xếp hàng xòe tay
Ngập ngừng, cuống quýt thơ ngây
Những bàn tay, những bàn tay… nở xòe.

Trong xanh là mắt tròn xoe
Lặng im nhìn, lặng im nghe tiếng thầy
Lòng tay rớt tiếng chim ngây
Nắng lơ thơ nắng trời hây hây trời.
Bẩn tay bị khẻ, thầy ơi
Vết roi theo suốt một thời ấu thơ.

Xa quê từ bấy đến giờ
Vốn xưa vài chữ i-tờ thầy trao
Mặc đời kẻ thấp người cao
Xòe tay cho tiếng chim vào lòng kêu

Đạo đời bao nỗi trớ trêu
Tình ngang nghĩa dọc cũng liều bước chân
Từng đêm tỉnh giấc bâng khuâng
Tay xòe ra bỗng nắng hừng đông xưa.

Vỡ lòng bao nỗi nắng mưa
Bàn tay sạch mấy vẫn thừa nỗi lo
Vẫn chưa qua phận học trò
Học làm sao hết chữ ngờ mà mong.

Về làng qua một dòng sông
Gặp thầy…. “còn nhớ con không hở thầy?”
Ngập ngừng cuống quýt xòe tay
Sạch thơm mười ngón lòng đầy tiếng chim.