Người đàn bà trong quán cà phê, hát.
Đôi vai trần rung nhè nhẹ tơ non…
Tuổi của em ẩn dấu dưới phấn son,
Nét xinh tươi dưới ánh đèn mờ ảo.
Lũ con trai bụi bặm áo quần nhộn nhạo,
Cử chỉ, nói cười ngổ ngáo hoang sơ.
Một kẻ nghênh ngang rút tiền huơ huơ
Nhử dứ trước mặt em… hôn gió.
Người đàn bà trong quán cà phê, đứng đó
Bài hát nối bài câu chuyện mới qua,
Về cuộc tình đau đớn tay ba,
Với lời lẽ lê thê, đắm mê, kể lể.
Người đàn ông đại gia nét mặt cười hả hể,
Cà phê một mình nghe hát vẻ đam mê.
Trên tay mang bông hồng nhỏ vân vê,
Luồn vào khe ngực em tờ tiền mệnh không hề lớn.
Người đàn bà trong quán cà phê ngả ngớn
Đặt nụ hôn tình…lên đây đó những xôn xao,
Để tạo nên những đợt sóng khát khao,
Cà phê…phê sắc.
Đêm muộn rời vũ trường,
Người đàn bà nồng nặc.
Thân thể rã rời vì cuộc sống mưu sinh.
Em trở thành em, mới thật là mình…
Khóc.
Vì biết ngày mai không thể đủ tiền cho con đóng học.
Lê Tuấn
(Hải Phòng)