Bóng sương – Hoài Khanh

hoai khanh trong giot suong tan

Ngày sương thành phố dâng mùa

Bóng thu chìm tịnh cánh thưa khởi vàng

Tôi hoài trên bước lang thang

Yêu em vô lượng mà mang dại buồn

Tóc huyền đó lạnh như sương

Mắt huyền đó mộng bình thường không em

Mỗi đêm gió nhớ trăng tìm

Bãi sông triều dậy đi niềm chia phôi

Lòng anh chiếc bóng bên trời

Ôi con sông đó dài trôi lặng lờ

Tình anh cũng chỉ bơ vơ

Một dòng sông nhỏ mịt mờ bóng sương.