“Cái bống là cái bống bang
Khéo sảy khéo sàng cho mẹ nấu cơm
Mẹ bống đi chợ đường trơn
Bống ra gánh đỡ chạy cơn mưa rào”
Cái bống ngồi ở bờ ao
Quần the váy đũm đi vào trong thơ
Cái bống là cái bống chờ
Bống ngồi quán dốc bống mơ mái đình
Bờ ao giếng nước lặng thinh
Em đi gánh thóc một mình nhớ ai
Đường trơn lên dốc quán thai
Tung tăng yếm trắng gót hài chân sen
Gặp anh thời muốn làm quen
Lơ xơ anh cứ xách đèn theo em
Rằng trời nay đã là đêm
Đi cùng cho để có thêm bạn đường
Anh kìa nếu thực là thương
Thì xin rằng hãy đưa đường em qua
Đường về cũng chẳng còn xa
Lóc xa lóc xóc hai ta mơ màng
Đừng quên anh nhé hãy sang
Qua ngay quán dốc bên làng kia thôi
Tới đình anh rẽ một hồi
Ngay bờ ruộng mía là nơi em về
Mái nhà nơi một vùng quê
Nhìn ra chấp chới cò về sớm hôm
Để khi trời trở gió nồm
Anh sang chốn ấy vài hôm với nàng
“Cái bống là cái bống bang”
Chờ anh kết tóc đưa nàng về dinh
Mộng vàng chỉ có đôi mình
Để anh trộm ngắm bống xinh thế nào
Đức Văn
(Hà Nội)
Nguồn: https://baithohay.com/bong-bang-duc-van.html#ixzz6UekkaoCT