Bài thơ Góc Khuất – Lạnh lẽo một kiếp người

maxresdefault 5

Bài thơ Góc Khuất là tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Phú Sĩ. Bài thơ kể về bà cụ bán hàng rao giữa màn đêm lạnh giá và nỗi buồn đeo đẳng suốt cuộc đời. Mời các bạn cùng đọc bài thơ dưới đây và thấu hiểu về những thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm Hãy cùng Baithohay.com theo dõi bài viết này ngay bây giờ nhé!

GÓC KHUẤT

Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ Đinh Kim Chung)

Trên góc phố màn đêm về lạnh lẽo

Khắp nẻo đường quạnh quẽ chẳng người qua

Dáng hắt hiu còm cõi tấm thân già

Bởi gánh nợ hai vai gầy chẳng hết

Bước liêu xiêu tiếng rao buồn da diết

Khách qua đường chẳng biết mấy người thương

Bởi mưu sinh ai cũng lắm nẻo đường

Bao vất vả nỗi lòng còn thương lắm

Ta vẫn mơ những tấm lòng nồng ấm

Máu tim hồng chảy thắm mảnh đời côi

Cho tuổi già thôi bươn chảy ngược xuôi

Cho ấm áp những đêm về cằn cỗi

Đời vốn thế, thời gian rồi trôi mãi

Lối đường về in hằn dấu chân chai

Thương lắm thì cũng chỉ giúp đôi ngày

Đâu thể mong người đời ai giúp mãi

Đêm đông lạnh gió càng thêm tê tái

Biết cháu con có còn nhớ thương bà

Hay tuổi già lây lất bóng đơn xa

Khi đau ốm biết có ai thương hại

Rồi một ngày trời mưa buồn dầu dãi

Chẳng còn ai thấy bóng dáng đêm dài

Bà lão già đã kết thúc nợ đời vay

Chẳng khói hương chẳng có người đưa tiễn…